Cười xong, Tạ Duẫn đưa mắt nhìn tấm hắc bố trên người Du Châu:
“Không trì hoãn nữa, hôm nay bắt đầu luyện công đi.”
“Được,” Du Châu gật đầu, trong ánh mắt còn thoáng nét mong chờ, “nhưng... chờ ta xử lý vài việc đã.”
“Vậy thì dời lại một chút, để đến đêm cũng được.” Tạ Duẫn vừa nói vừa kéo tay áo nàng, che lại bàn tay đang lộ ra ngoài, sau đó mới tháo lớp hắc bố phủ trên người Du Châu xuống. Hắn đã nghiên cứu mấy hôm rồi, sắp phát hiện ra một chút môn đạo khác.
Du Châu để Tần Thuật ở lại trong sơn động bầu bạn với Tạ Duẫn, còn nàng thì một mình xuống núi, đến một cái lều tranh tạm bợ, nơi đó có lão phụ nhân và A Ly, cũng là nơi một phần lưu dân còn tạm trú.
“Công tử…” Đám lưu dân đều gọi Du Châu như vậy, thấy nàng đến gần trong vòng ba bước liền tự động lùi xa, kính thì ít mà sợ thì nhiều, ai nấy đều tỏ vẻ dè dặt, cung kính không dám thất lễ.
Du Châu khẽ gật đầu, đi thẳng đến chỗ lão phụ và A Ly. Nàng đến đây là để thực hiện lời hứa với lão phụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play