“Tần Thuật…” Tạ Duẫn nằm trên lưng Du Châu, nhờ nhìn cao hơn nên có thể thấy rõ hơn. Dựa vào thị lực kinh người của mình, trong đám dân chạy nạn đang bị áp giải mà không có sức phản kháng, hắn nhìn thấy thân ảnh gầy gò nhỏ bé của Tần Thuật.
Hắn rất giỏi bảo vệ bản thân, lẩn trong đám người không hề nổi bật. Nếu không phải đã sống chung vài ngày, quá quen thuộc với dáng vóc ấy, Tạ Duẫn e là cũng chẳng nhận ra.
Không ngờ Tần Thuật cũng bị liên lụy…
Xem ra, cho dù lúc đầu bọn họ có chọn con đường khác, tình thế hiện giờ cũng chưa chắc tốt hơn.
Du Châu mím môi, dừng bước. Họ không thể tiếp tục theo sau được nữa.
“Tần Thuật…” Nàng khẽ gọi, nhíu mày, ánh mắt nhìn về hướng Tạ Duẫn chỉ.
Nói thật, có lẽ vì từ nhỏ đã bị bọn trẻ đồng trang lứa trong tộc bài xích, nàng chưa bao giờ thích trẻ con. Khi mới gặp Tần Thuật, thái độ của nàng cũng lạnh nhạt, chẳng mặn chẳng nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play