Về đến nhà, nụ cười trên môi Mễ Á dần dần biến mất, nàng trở lại vẻ mặt vô cảm thường ngày.
Nàng không thích giết người. Những trải nghiệm trong thời chiến khiến nàng luôn tránh xa những tình huống tồi tệ đó, vì chúng làm nàng cảm thấy khó chịu. Nhưng lần này, khi giết tên hề, nàng lại không hề có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào. Cái tên của gã đàn ông này, ngay từ khi xuất hiện trong cuộc đời nàng, đã phủ một màu máu tanh, khiến người ta chỉ muốn dùng lưỡi lê sắc bén nhất để đâm thủng trái tim hắn.
Nàng vuốt ve ngón tay mình. Dù ở khoảng cách rất xa, Mễ Á vẫn có thể dựa vào khứu giác nhạy bén của mình để ngửi thấy mùi thuốc súng thoang thoảng.
Mùi vị cay nồng, hăng hắc, dường như còn mang theo chút mùi kim loại của cò súng đã cọ xát với thuốc súng. Vừa quen thuộc lại vừa xa vời, như một làn gió khó nắm bắt, tụ lại rồi tan đi trong không khí, tan đi rồi lại tụ lại.
Nàng uốn cong các ngón tay, cởi giày, đi vào phòng tắm, dùng xà phòng rửa tay thật kỹ. Nàng đưa tay lên mũi ngửi thử, xác nhận không còn ngửi thấy mùi hương gần như gây nghiện đó nữa, nàng mới lau khô tay và bước ra ngoài.
Mở tủ bát, lấy đĩa, đặt những chiếc bánh ngọt nhỏ nướng từ sáng vào, rồi lại nở nụ cười, bước ra cửa, bấm nút thang máy.
Diễn kịch quả thực là một kỹ năng khó. Suốt đời này, nàng chắc chẳng có cơ hội trở thành một diễn viên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play