Từ bệnh viện về nhà đã là 5 giờ sáng. Mặc dù đã chợp mắt một lúc trên xe, cô vẫn cảm thấy vô cùng mệt mỏi, uể oải, đầu óc quay cuồng vì thức đêm. Cô ngáp một cái, định đưa tay đón lấy bé con đang ngủ say trong vòng tay Chu Tri Việt.
Tuy nhiên, Chu Tri Việt không đưa Chu Thiếu Ngu cho cô. Anh cúi xuống, nhẹ nhàng nói: "Đêm nay thằng bé sẽ ngủ với anh, em cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi."
Vẫn còn mơ màng, Ôn Dụ Đóa chưa kịp phản ứng thì Chu Tri Việt đã sải bước, ôm Chu Thiếu Ngu biến mất sau cánh cửa cầu thang.
Thế là Ôn Dụ Đóa đành quay về phòng mình. Cả người nặng trĩu, cô vừa ngả lưng đã chìm vào giấc ngủ. Trong mơ, cô vẫn băn khoăn liệu Chu Thiếu Ngu có được mặc túi ngủ, có được đắp chăn cẩn thận không, lòng cứ cảm thấy bất an.
Sáng hôm sau, những tia nắng len lỏi qua khe rèm, chiếu thẳng vào mắt Ôn Dụ Đóa. Cô dụi mắt, lờ mờ ngồi dậy mới phát hiện đã 10 giờ rưỡi sáng.
"Chết rồi!"
Đây là lần đầu tiên cô thức dậy muộn như vậy kể từ khi xuyên sách. Ôn Dụ Đóa vội vã khoác áo ngủ, chạy đi tìm Chu Thiếu Ngu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT