Ôn Dụ Đóa và Chu Tri Việt quây quần bên bàn ăn dã ngoại thưởng thức khoai lang nướng, bắp nướng và bánh bao lát nướng thơm lừng, còn Chu Thiếu Ngu thì nằm bò trên thảm dã ngoại tự chơi.
Cậu bé rất nhanh đã chán những món đồ chơi mẹ mang đến, thừa lúc người lớn không chú ý đã lén lút “vượt ngục”, bò từ trên thảm dã ngoại ra bãi cỏ, nắm cỏ nhỏ chơi.
Ôn Dụ Đóa nhanh chóng tiến lên ôm Chu Thiếu Ngu về thảm, “Con mặc quần áo màu trắng, không được làm bẩn.”
Chu Thiếu Ngu rất bất mãn, cái miệng nhỏ chu lên tận trời. Cái cỏ nhỏ xanh xanh này, cho vào miệng còn có vị tươi mát ngọt ngào, tại sao mẹ lại nói cỏ bẩn?
Cậu bé rất thích cỏ và đất, cũng thích ngắm những con sâu và con kiến bò đi bò lại, những thứ này còn thú vị hơn tất cả đồ chơi ở nhà!
Chu Tri Việt bước tới, “Em cứ ăn tiếp đi, để anh trông chừng cho.”
Quả thực Ôn Dụ Đóa chưa ăn no, cô dặn dò một câu, “Đừng đi quá xa, chơi thêm nửa tiếng nữa là ngủ trưa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play