Sáng hôm sau, khi ánh nắng còn lấp ló ngoài song cửa, một chú chim đưa thư bay đến, đậu khẽ trên bậu cửa sổ phòng Vân Yên. Nàng vừa vươn tay gỡ bức thư nhỏ buộc nơi chân chim, lòng đã thấp thỏm không yên.
Mở thư ra, đôi mắt nàng thoáng sáng lên, nhưng chỉ một khắc sau, sắc mặt lập tức tái nhợt.
“Lục Trạch Vũ… đã hy sinh và giành được chiến thắng.”
Mấy dòng chữ ngắn ngủi như lưỡi dao lạnh lẽo đâm thẳng vào tim nàng. Tờ giấy run lên trong tay, nước mắt không kìm nổi mà tuôn rơi, từng giọt nóng hổi rơi xuống nền gạch. Vân Yên khụy gối, bàn tay run rẩy siết chặt lấy tờ giấy như bấu víu vào chút hơi ấm cuối cùng còn sót lại từ người anh trai – người từ nhỏ luôn che chở, bảo vệ nàng trong từng bước đi.
Tiếng bước chân vội vã vang lên ngoài cửa. Tư Thành vừa kịp bước vào, thấy cảnh tượng ấy, tim hắn thắt lại. Hắn lao đến, nắm lấy vai nàng, lo lắng hỏi dồn:
“Vân Yên, muội làm sao vậy?”
Vân Yên ngẩng đầu, đôi mắt đẫm lệ, giọng run run nghẹn ngào. Tờ giấy trong tay nàng nhăn nát, vẫn bị siết chặt đến bật máu nơi đầu ngón tay:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT