Bước chân của hai người vang khẽ trên hành lang dài của Thiên Viêm phái. Gió đêm luồn qua khe cửa gỗ, mang theo hơi lạnh của núi cao, khiến không khí càng thêm tĩnh lặng. Tư Thành giữ im lặng, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía cánh cửa phòng Vân Yên vừa khép lại, như vẫn lo sợ nàng sẽ gặp chuyện gì.
Thanh Nhã đi chậm hơn, thỉnh thoảng quay đầu, ánh mắt sâu như đang suy tính điều gì. Khi rẽ vào khúc quanh, nàng dừng lại, khẽ nói:
“Đi theo ta.”
Họ dừng trước một căn phòng nhỏ nằm ở phía tây viện, nơi ít người qua lại. Thanh Nhã đẩy cửa, tiếng bản lề kẽo kẹt vang lên, mùi hương nhè nhẹ của dược thảo phảng phất bên trong. Ánh sáng từ ngọn đèn lồng duy nhất hắt lên gương mặt nàng, khiến từng đường nét trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
Cánh cửa khép lại. Không gian bên trong như tách biệt hoàn toàn khỏi thế giới bên ngoài.
“Con bé…” Thanh Nhã mở lời, giọng trầm hẳn xuống, “…rất có thể là người mà chúng ta tưởng đã…” Nàng ngừng lại, dường như cố chọn từ.
“Đúng vậy,” Tư Thành tiếp lời, ánh mắt sắc như muốn xuyên thấu mọi chuyện, “người nói không sai. Nhưng ký ức của muội ấy… tại sao lại bị phong ấn?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT