Vũ trưởng lão đứng bên cạnh, ánh mắt vẫn không rời cây trúc điều trên tay. Cây trúc ấy lơ lửng giữa không trung, nhẹ nhàng đong đưa, như cũng đang vì tình thế trước mắt mà trở nên kích động. Mọi người dưới đài không dám có bất kỳ ý nghĩ khác, ngoan ngoãn làm theo từng lời Giản Hoan chỉ dẫn.
Nàng khép mắt, hạ chậm giọng nói, từng câu từng chữ đều ôn nhu như tiếng suối chảy:
“Xin chư vị điều hòa hơi thở… theo mỗi một nhịp hít vào, cảm giác mỏi mệt, căng thẳng trong thân thể đều dần dần tan biến. Mỗi một lần thở ra, hãy buông bỏ phiền muộn, mệt nhọc và lo âu; mỗi một lần hít vào, đón nhận thêm linh khí nồng đậm. Khi hơi thở lắng sâu, thân thể các ngươi sẽ trở nên… nhẹ bẫng… như lông chim giữa trời.”
Giọng nàng chậm rãi dẫn dắt:
“Giờ này khắc này, ngươi đang ngồi giữa mảnh dược điền mênh mông, bầu trời quang đãng, xanh biếc không gợn mây. Xa xa, đàn ngỗng trắng thong dong rỉa lông bên hồ. Gió nhẹ khẽ lay, linh thảo lay động, từng đợt linh khí ùa tới, quấn quanh lấy thân. Chúng từ mũi miệng, từ từng tấc da thấm vào, dần dần hội tụ nơi đan điền…”
Giọng rơi xuống, cả Dược Vương phong bỗng chìm trong tĩnh lặng.
Giản Hoan mở mắt, tò mò liếc nhìn xuống.
Có không ít người đã nhập định, xem chừng đã thành công dẫn khí nhập thể. Dĩ nhiên… cũng có kẻ — ngủ mất.
Những cái đầu nhỏ gật gà gật gù, thậm chí sau một lúc còn vang lên tiếng… ngáy!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play