Vũ Thanh khẽ lắc đầu cười, bỗng như sực nhớ ra điều gì, liền gọi lại:
“Giản Hoan, chờ một chút, còn có việc muốn nói.”
Cây trúc trong tay Giản Hoan khựng lại: “……”
Nàng đã quen rồi, đành thở dài bước theo.
Vũ Thanh trưởng lão vốn có thói quen như vậy. Nhiều khi rõ ràng đã nói xong, bước chân các đệ tử nhanh nhẹn đã ra tới cửa, hắn lại chợt gọi người quay về.
Giản Hoan cũng chỉ có thể khó nhọc xoay người lại, tiếp tục đi theo.
Lần này, Vũ Thanh cũng chưa mở lời ngay, mà dẫn nàng theo hướng khu nhà cũ, vừa đi vừa rơi vào hồi ức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT