Một luồng lực lượng thần bí vẫn không ngừng đẩy toàn bộ địa cung hướng lên trên. Mặt đất rung lắc chao đảo, Giản Hoan sợ đứng không vững, vội vã thu thạch quả vừa rơi ra, nhanh tay bỏ vào giới tử.
Rõ ràng khi đi xuống, nàng cùng Thẩm Tịch Chi đã men theo đường hầm rất lâu, rất lâu, mới chạm đến tầng sâu của địa cung. Vậy mà lúc này, khi bị đẩy ngược trở lên, khoảng cách với mặt đất lại gần trong gang tấc.
Gần như ngay sau khi Giản Hoan vừa cất kỹ thạch quả bùn, ánh sáng chân thực của thế giới bên ngoài đã tràn vào, bao phủ toàn bộ không gian.
Ánh mặt trời rực rỡ, bầu trời mây trắng phiêu diêu, từng đàn chim kinh hoảng tung cánh bay loạn, ríu rít kêu vang, náo động mà chân thực vô cùng.
Đã bao lâu rồi…
Khóe môi Giản Hoan không nhịn được khẽ cong, mang theo một tia ý cười như vừa trút được gánh nặng. Nàng quét mắt nhìn quanh, nơi đây là một vùng núi non xanh um, cây cối cổ thụ che trời, sinh cơ bừng bừng.
Theo đà địa cung bị đẩy lên, thụ mộc chung quanh vốn bị chôn vùi cũng theo đó lộ ra, như vừa trải qua một hồi cuồng phong dữ vũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT