Băng Liên khẽ gật đầu:
“Đúng, nhân tuyển đã ổn thoả, bạc cũng giao đủ. Đêm qua ta đã bẩm báo với phu nhân, phu nhân nói có thể bắt đầu.”
Thanh Bách thở dài:
“Năm nay dường như kém hơn năm trước, chỉ có sáu đứa song linh căn. Năm trước thì phải hơn mười cái.”
“Mười ba cái.” Băng Liên mỉm cười, “Song linh căn vốn dĩ hiếm có, một toà thành một năm, giữa bao nhiêu trẻ con mới xuất hiện được vài đứa đã là không tệ.”
“Xác thực. Đứa trẻ mang song linh căn, trong nhà nào thấy được cũng đều quý như trân bảo, đâu dễ gì mà rơi vào tay chúng ta. Nói đi nói lại, vẫn là đơn linh căn ít thấy nhất. Từ khi ta đến đây đến nay, chưa từng thấy qua một hài tử nào mang đơn linh căn cả.” Thanh Bách thở ra một hơi.
“Đơn linh căn xưa nay khả ngộ bất khả cầu, nhiều năm như vậy cũng chỉ lác đác vài người mà thôi.” Băng Liên lắc đầu, không muốn dây dưa thêm, chợt nhớ tới điều gì, liền chuyển đề tài:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT