Mấy người kia lười biếng chẳng buồn nghe hắn lải nhải thêm lời nào.
Buông hắn đi? Vạn nhất hắn quay lại, âm thầm gieo rắc hiểm họa thì sao?
Dương Dã hắt cho con heo một khối linh cháo, mặt mày đen lại, giọng trầm thấp quát:
“Thành thật khai báo, các ngươi là người phương nào?”
Lão tam lanh trí hơn đồng bọn, lập tức mở miệng:
“Chúng ta là đệ tử Ngọc Thanh Phái! Ba người chúng ta đều là nội môn đệ tử! Ta có lệnh bài chứng minh! Đệ tử nội môn của Ngọc Thanh Phái đều có mệnh đăng, nếu đèn tắt, trưởng lão trong môn sẽ không tiếc mạng, dùng đủ mọi biện pháp để tìm ra hung thủ báo thù! Nhưng nếu các vị chịu thả ta, ta có thể nói hai vị sư huynh đã chết trong tay Lang Vương, như vậy các trưởng lão sẽ không truy cứu. Còn nếu ta cũng chết, Ngọc Thanh Phái sớm muộn gì cũng sẽ điều tra ra các ngươi!”
Ngọc Thanh Phái xưa nay nổi danh bao che đệ tử. Người còn sống thì thôi, nhưng nếu chết trong tay người khác, bọn họ nhất định điều tra đến cùng. Đến lúc đó chính là câu chuyện: “Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT