“Nếu ta đoán không sai, ngươi thọ nguyên đã gần hết. Nếu không thể tiến giai Hóa Thần trong vòng trăm năm, e rằng...”
Vinh Thanh rất rõ ràng việc một yêu thú có thể tu luyện đến Nguyên Anh kỳ khó khăn đến nhường nào. Họ có thể đánh bại đồng cấp nhân loại, thậm chí vượt cấp, là vì họ đã phải trả giá quá nhiều, năng lực tích lũy để đột phá Nguyên Anh vô cùng kinh người, nên việc củng cố cảnh giới không tốn bao nhiêu thời gian.
Con mãng xà này bị kẹt ở Nguyên Anh trung kỳ tất nhiên đã rất lâu. Mặc dù thọ nguyên của Nguyên Anh kỳ dài, nhưng cũng không thể chịu đựng được việc hao tổn như vậy.
Mãng xà thở dài một tiếng, “Đại nhân nói không sai, ta quả thật chỉ còn không tới trăm năm thọ mệnh. Tuy nói nếu có thể đột phá Hóa Thần trong vòng trăm năm thì có thể kê cao gối mà ngủ, nhưng đừng nói là ta có tai họa ngầm trong người, cho dù không có, cũng không thể nào đột phá từ Nguyên Anh trung kỳ lên Hóa Thần kỳ trong vòng trăm năm được. Đáng thương cho ta, đến tận Nguyên Anh kỳ rồi mà còn chưa một lần hóa hình, cũng muốn biết khi hóa hình thành người thì mình trông sẽ như thế nào, có được một phần mười vẻ anh tuấn tiêu sái của đại nhân không!”
A! Quả đúng là gừng càng già càng cay, lời nịnh hót cũng có thể nịnh một cách tươi mới thoát tục như vậy!
“Có được hay không cũng phải nhìn sau khi hóa hình mới biết!”
Vinh Thanh lấy ra một viên Hóa Hình Đan ném xuống. Ngay lúc hắn còn đang nghĩ đan dược nhẹ như vậy không biết bao lâu mới tới đáy nước, thì bỗng nhiên dưới chân nổi lên một cơn lốc xoáy nhỏ. Tuy nhiên cơn lốc xoáy rất nhanh bình ổn, Vinh Thanh cũng không ngửi thấy mùi thuốc nữa, chắc hẳn đã bị mãng xà dùng thủ đoạn nào đó cuốn xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT