Diệp Lăng La lúc này không có cách nào khống chế "kiều suyễn" của mình nữa, tức giận đến mức lồng ngực phập phồng dữ dội, nàng không ngừng tự nhủ, mặc kệ là Hách Liên sư huynh hay Âu Dương sư huynh, bọn họ muốn cùng Vinh Thanh một tổ đều là xuất phát từ sự chiếu cố người mới, chỉ dựa vào điểm này cũng không thể cho thấy họ có ý gì với Vinh Thanh.
Thế nhưng, đồng thời với việc tự ám thị, trong đầu nàng lại có một giọng nói khác không ngừng phủ định: Năm nào người mới cũng không ít, cũng chưa thấy hai vị sư huynh này muốn cùng người mới nào dự thi a? Nếu thật sự nói là vì thiên phú song linh căn hiếm thấy, thì không phải còn hai người khác đó sao? Sao lại khéo thế mà tất cả đều để ý đến Vinh Thanh?
Nhìn Vinh Thanh bị Hách Liên Hồng Triển và Âu Dương Tĩnh vây quanh ở giữa, nhớ lại lời Hạ Thiên nói trước đó, cùng với việc nàng vừa rồi tự cho rằng Hách Liên sư huynh nói người là mình nên trước mặt mọi người bị mất mặt, Diệp Lăng La chỉ cảm thấy một cổ huyết khí dâng lên, tức khắc đầu váng mắt hoa, ngửa người thẳng tắp ngã về phía sau.
Hạ Lương kinh hãi, nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy từ phía sau, “Lăng La!”
Tiếng kêu này cũng thu hút sự chú ý của những người khác, Hạ Thiên nhìn Diệp Lăng La ngã vào lòng ngực ca mình giả vờ yếu đuối, chán ghét nhíu mày, tại sao ca hắn lại không nhìn ra sự giả dối của nữ nhân kia đâu?
Mà thấy Diệp Lăng La sắc mặt trắng bệch, dưới chân phù phiếm, Mục Mộ thật sự nghĩ đối phương không thoải mái chỗ nào nên lại thành thật, thế là xuất phát từ sự chiếu cố mà một sư huynh nên dành cho sư muội, lập tức rất quan tâm nói: “Diệp sư muội có phải thân thể không thoải mái? Thật sự không được thì tam bảo tái này liền không cần tham gia đi! Ta một người một tổ cũng không có vấn đề gì, muội vẫn phải chú ý thân thể, chuyện này liền cứ quyết định như vậy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT