“Tiểu tử vẫn chưa gia nhập môn phái, chỉ là năm đó lúc còn niên thiếu, tình cờ gặp được một vị tiên sư, được phát hiện tư chất tu luyện. Tiên sư xưng ông là tán tu không nhận đệ tử, nên chỉ xem như duyên phận mà chỉ điểm ta qua loa một chút, sau đó ta liền tự mình tu hành. Chỉ tiếc ta tiến cảnh chậm chạp, phụ lòng chỉ điểm của tiên sư.”
Kim Đan tu sĩ và hai đệ tử Trúc Cơ phía sau đều im lặng. Ngươi mười tám tuổi Trúc Cơ mà còn gọi là tiến cảnh chậm chạp, vậy bọn họ sống thế nào? Mặc dù có thể là do thiếu niên này chưa trải sự đời nên không hiểu tu chân gian nan đến mức nào, nhưng nghe những lời này vẫn quá đáng giận! Phỏng chừng nếu những người khác trong phòng mà nghe được cũng sẽ tức đến hộc máu. Người duy nhất có thể thật lòng cảm thấy thiếu niên này tiến cảnh chậm chạp chỉ có vị yêu nghiệt như Hách Liên sư huynh kia.
“Vậy thì tốt quá, tiểu huynh đệ hãy cùng ta về sơn môn! Với tư chất và tu vi của ngươi, việc trực tiếp trở thành nội môn đệ tử không phải là chuyện khó. Ban đầu ta còn muốn nhận ngươi làm đệ tử, nhưng ngươi tuổi còn trẻ mà chỉ dựa vào tự mình mò mẫm đã đạt được Trúc Cơ, ở dưới tay ta là lãng phí nhân tài. Nhất định phải có trưởng lão Nguyên Anh kỳ nguyện ý nhận ngươi làm quan môn đệ tử, tương lai trở thành hạch tâm đệ tử cũng là chuyện sớm muộn!”
Lời của vị tu sĩ này không hề nói quá. Mặc dù hắn hiện tại nhận người này làm đệ tử, nhưng khi trở về các trưởng lão biết được cũng sẽ đòi người, tuy sẽ xem xét ý kiến của bản thân, nhưng hắn nghĩ bất cứ ai cũng sẽ chọn tu sĩ Nguyên Anh làm thầy thay vì Kim Đan. Hắn không cần làm công vô ích, đến lúc đó không những không giữ được người mà còn chọc giận các trưởng lão. Tuy hắn là đệ tử của chưởng môn, nhưng cũng không thể tùy tiện làm càn.
Vinh Thanh cẩn trọng gật đầu. Lăng Vân Phái, hắn cuối cùng cũng đã trở lại!
Hai đệ tử Trúc Cơ phía sau thấy sư huynh chỉ chú ý đến Vinh Thanh, trong lòng tuy ghen tị nhưng vẫn nhỏ giọng nhắc nhở: “Sư huynh, trước khi đi Chu sư huynh đã dặn dò, muốn đưa một người tên là Lưu Hưng Tử về. Người này có song linh căn, Chu sư huynh đã xin chỉ thị của Mai trưởng lão để nhận người này làm đệ tử trước.”
“Ừ, đúng rồi, ngươi không nói ta cũng suýt quên. Lưu Hưng Tử là ai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play