Hách Liên Hồng Triển nhìn con rắn nhỏ màu xanh biếc đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên cổ tay mình, cảm thán rằng bản thân cũng có lúc nhìn lầm. Con rắn nhỏ này trông yếu ớt đến mức một cơn gió cũng có thể thổi bay, nhưng không ngờ lại có tu vi luyện khí tam trọng. Một con rắn nhỏ bình thường tu luyện đến luyện khí tam trọng không biết phải mất bao nhiêu năm, có khi con vật nhỏ này còn lớn tuổi hơn cả mình.
Thôi vậy, ai bảo là do chính mình mang nó về? Tuy rằng như vậy xem ra nó ăn khỏe hơn một chút, nhưng chắc hẳn số tiền tiêu vặt hàng tháng của mình đủ để nuôi nó. Hơn nữa, mình còn thường xuyên ra ngoài, kiếm thêm chút đan dược hay linh thảo cũng không thành vấn đề. Huống chi giờ mình đã là Kim Đan trung kỳ, còn có thể giảng đạo và giải thích nghi hoặc cho con rắn nhỏ... Khụ khụ, nói giải thích nghi hoặc thì hơi sớm, vì nó còn chưa biết đặt câu hỏi, nhưng tóm lại vẫn có thể giúp nó tu luyện.
Sau khi dùng bữa trưa, Hách Liên Hồng Triển gỡ Vinh Thanh từ cổ tay xuống và đặt nó lên giường.
“Ta có việc phải ra ngoài một lát, ngươi ở trong động phủ tiêu hóa đan dược cho tốt.”
Vinh Thanh ngẩng đầu nhìn Hách Liên Hồng Triển rời khỏi động phủ, mắt nhỏ chớp chớp. Kỳ lạ, đệ tử nội môn hạch tâm của Lăng Vân Phái bình thường đều tu luyện trong động phủ hoặc tìm sư phụ chỉ giáo, rất ít khi ra ngoài rèn luyện, càng hiếm khi đi lại trong sơn môn. Lần trước là vì kiếm Tụ Khí Đan cho mình, lần này ra ngoài là để làm gì đây?
Suy nghĩ một lúc không ra, Vinh Thanh quyết định đi theo xem sao. Nó hóa thành một vệt sáng xanh bay ra ngoài, coi các cấm chế như không có gì.
Dưới Đạo Đức Điện có một đấu trường, trên sân thiết lập nhiều đài quyết đấu. Mặc dù có môn quy cấm đệ tử đánh nhau, nhưng lại cho phép khiêu chiến trên đài quyết đấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play