Một lát sau, Hách Liên Hồng Triển thấy tiểu thanh xà dường như đã ngủ, lúc này mới nhẹ nhàng rời khỏi động phủ. Hắn đã có một khoảng thời gian không ở lại môn phái nên còn rất nhiều việc phải xử lý.
Trước khi rời đi, hắn còn đặt thêm một cấm chế lên động phủ. Bất cứ ai chạm vào cấm chế, hắn đều có thể cảm nhận được và sẽ lập tức quay trở về. Tiểu thanh xà ở chỗ hắn hẳn là sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Chân trước Hách Liên Hồng Triển vừa đi, Vinh Thanh liền lập tức mở mắt.
Nói đùa! Sao hắn có thể thật sự ngủ chứ? Ở một nơi có linh khí dồi dào như vậy mà không tranh thủ thời gian tu luyện thì sao có thể xứng với công sức hóa hình của hắn? Hơn nữa còn hóa thành một con tiểu thanh xà yếu ớt như vậy!
Vinh Thanh không có thời gian tò mò Hách Liên Hồng Triển đi ra ngoài làm gì. Hắn từ từ cuộn mình lại, hơi ngẩng đầu, xung quanh cơ thể dần hình thành một lốc xoáy linh khí mà chỉ những người tu chân mới có thể nhìn thấy. Đây chính là ưu thế bẩm sinh của yêu tu!
Nhân tu khi tu luyện chỉ có thể cố gắng hấp thụ linh khí xung quanh, còn yêu tu ở hình thái bản thể lại có thể tập trung linh khí lại với nhau thành lốc xoáy, vì vậy cùng một khoảng thời gian, lượng linh khí hấp thụ được nhiều hơn nhân tu không biết bao nhiêu lần.
Chính vì thế, lượng linh khí xung quanh tiêu hao cũng nhanh hơn. Nếu tốc độ tiêu hao vượt quá tốc độ bổ sung quá nhiều, thì rất có thể sẽ dẫn đến linh khí cạn kiệt. Yêu tu tốn không ít thời gian để tìm kiếm nơi tu luyện mới. Mà ở những nơi có diện tích lớn và linh khí dồi dào như rừng núi sâu thẳm, càng có nhiều yêu tu có tu vi cao thâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play