Lạc Ôn nghiêng người tựa vào ghế, ngón tay thon dài chậm rãi vuốt ve viền ly trà nóng, ánh mắt như đang nhìn vào màn hình, nhưng thực chất lại trượt đi xa hơn, xuyên qua những lớp chữ bình luận đang ào ào nhảy lên.
Phòng stream hôm nay không ồn ào như mọi khi, nhưng lại có một thứ nhịp điệu âm thầm, giống như một bản nhạc dạo nhẹ nhàng mà dai dẳng. Không khí ấy khiến người ta muốn nán lại, muốn xem cô sẽ làm gì tiếp theo.
[Thủy Tinh: Cảm giác hôm nay Lạc Ôn hiền hơn mọi khi nhỉ]
[Pháo Hoa Tàn: Hiền nhưng vẫn có gì đó… khó nắm bắt]
[Dạ Lang: …]
Dạ Lang không nói gì, chỉ im lặng treo tên trên bảng người tặng quà. Không ai thấy được vẻ mặt của anh lúc này, nhưng sự hiện diện ấy, giống như một dấu chấm câu đầy sức nặng, khiến cả màn hình như khựng lại một nhịp.
Ánh sáng từ màn hình phản chiếu lên gương mặt Lạc Ôn, làm đường cong nơi khóe môi cô mơ hồ như nửa cười nửa không. Cô mở một bản nhạc jazz cũ, âm sắc khàn khàn của kèn saxophone trộn lẫn với giọng nói của cô, tạo thành một loại giai điệu lạ lùng, như vừa mềm mại vừa nguy hiểm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT