Vừa dứt lời, Phương Kình Đồng đã bưng khay bước vào:
“Tiểu Từ tiên sinh, nếm thử đi, bọn tôi làm sạch lắm.”
Khóe mắt Từ Mặc Diễn giật giật, nhìn khay thịt rắn còn đang xèo xèo mỡ, cắt khúc đều tăm tắp, nướng vàng ruộm thơm phức. Nhìn thì cũng chẳng có gì đáng sợ.
Nhưng vừa nghĩ tới cái hình dạng nó còn sống… thì cho dù có bày ra đẹp cỡ nào, cậu cũng nuốt không nổi.
“Cảm ơn, anh Vệ nói đùa thôi. Tôi thật sự không hứng thú đâu, mấy người ăn đi.” Từ Mặc Diễn xua tay, kiên quyết tỏ rõ, cậu đây thật sự không có hứng với món này.
“Bọn tôi đã xử lý bằng thuốc rồi, không có ký sinh trùng đâu, yên tâm ăn.” Tưởng cậu sợ thịt không sạch, Phương Kình Đồng còn nhiệt tình giải thích.
Bọn họ thường xuyên ở ngoài chiến dã, thiếu đồ ăn là chuyện thường, mấy loại thú rừng này ăn quá quen rồi, xử lý sạch sẽ là ưu tiên hàng đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play