“Thế thì tốt quá rồi, tôi khỏi phải lo lỗ đến mức khóc hu hu.” Từ Mặc Diễn vừa cười vừa nói đùa.
Biết bọn họ mới quen chưa lâu, còn chưa thân thiết đến mức tâm sự thấu đáo, nên với kiểu cười cợt này của cậu, Vệ Thanh Thành cũng chỉ mỉm cười nhàn nhạt.
“Cậu đang đào mương thoát nước à?” Anh chỉ vào rãnh nước sát vách đất hỏi thẳng.
“Ừ, chỗ bọn tôi mưa nhiều, loại này tuy dễ trồng nhưng cũng phải phòng bị kẻo bị ngập chết.”
Vệ Thanh Thành gật đầu, lại chỉ vào chiếc máy xúc, “Tôi thử cái này được không?”
Từ Mặc Diễn chậm nửa nhịp mới phản ứng kịp, chớp mắt, chỉ vào máy xúc sau lưng: “Anh muốn lái cái này á?” Nhìn kiểu gì cũng không giống người biết chạy mấy thứ này nhỉ?
Thấy anh gật đầu, Từ Mặc Diễn ngu người: “Anh biết lái thật à?” Người kiểu này chắc ngồi phòng điều hòa đánh máy chứ lái máy xúc thì…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT