Cô Cố Liễu Liễu bước tới với vẻ mặt không chút biểu cảm, khi nhìn sang cô gái kia, ánh mắt cũng trở nên phức tạp.
Cô gái ấy tên là Trương Tiểu Tiểu, tên cũng giống như người, gầy gò nhỏ nhắn. Cô ngẩng đầu nhìn thấy Cố Liễu Liễu, trong khoảnh khắc đầu tiên bỗng cảm thấy có chút quen mắt, rồi cô cau mày nghĩ mấy giây cho rằng hẳn là đã gặp đối phươnh ở đâu rồi nên mới thấy quen, sau đó thì trong đầu đúng lúc hiện lên đoạn “ma âm” kia:
“Cô ơi, cho cháu một phần tạ sắt.”
Trương Hiểu Hiểu: “.”
Lúc này, ánh mắt cô nhìn Cố Liễu Liễu lại càng kỳ quái hơn.
Cố Liễu Liễu giả vờ như không nhìn thấy cô ấy, cũng làm như chưa từng gặp qua. Vốn dĩ cô chỉ định đứng chờ bên lề đợi cuộc thi bắt đầu rồi tùy tiện ném một cái cho xong chuyện vì dù sao thì cô cũng tự biết mình, cho dù có cố gắng cũng chẳng ích gì, không thể giành hạng nhất được.
Nhưng nhớ lại cảnh lúc nãy Trương Tiểu Tiểu suýt chút nữa đã bị tạ sắt ném bay ra ngoài, bỗng nhiên cô lại có chút sợ hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play