Hôm nay Hoắc Chử Châu lang thang bên ngoài cả ngày mà chẳng có mục đích gì, đi một chút rồi lại dừng, không có phương hướng cũng chẳng có ý nghĩ, đôi mắt xinh đẹp ấy trống rỗng vô hồn. Người qua kẻ lại tấp nập, nhưng trong mắt cậu, chẳng ai thật sự là dừng lại cả.
Thế giới này rực rỡ sắc màu, còn cậu thì như một bức tranh đen trắng. Trong mắt cậu, tất cả cũng đều chỉ là trắng đen.
Cho đến khi cậu nhìn thấy một người, ánh mắt ấy dần dần lấy lại tiêu cự. Dù khoảng cách hơi xa, Hoắc Chử Châu cũng không nhìn rõ, mà chỉ mơ hồ cảm thấy rất giống cô gái đã đưa bánh cuốn cho cậu hôm đó. Bộ não còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã theo bản năng mà bước về phía cô.
Vừa đến gần, cậu liền thấy Cố Liễu Liễu mở gói bánh với vẻ mặt đầy mong đợi rồi cắn một miếng thật to chiếc bánh cuốn nhìn ngon không khác gì lần trước, sau đó thì thỏa mãn nhắm mắt lại.
Trong ánh mắt vốn đã mang theo chút chán chường của Hoắc Chử Châu hiện lên một tia chế giễu, nhưng ngay sau đó lại nhớ tới mùi vị lần trước ăn, ánh mắt cậu vô thức rơi xuống bàn tay đang cầm bánh của Cố Liễu Liễu, rồi yết hầu khẽ động.
Cậu vừa định mở miệng thì đã thấy Cố Liễu Liễu mở mắt. Khoảnh khắc đó, Hoắc Chử Châu nghĩ rằng khi cô nhìn thấy mình, trong mắt có thể sẽ hiện lên vẻ vui mừng, hoặc kinh ngạc, hoặc ít ra là có một chút cảm xúc nào đó.
Nhưng cậu không ngờ rằng điều đầu tiên hiện lên trong mắt cô lại là cảnh giác? Hơn nữa, còn giơ tay che chiếc bánh cuốn lại nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play