“Tôi gọi món, cậuphụ trách nhé?” Phó Kiến Hoan hất cằm chỉ thẳng vào Cố Liễu Liễu.
Dù là nhân viên hậu cần, nhưng khách hàng là thượng đế nên Cố Liễu Liễu vẫn phải bước tới. Lâm Âm Âm vốn định rời đi cũng bị Giang Vực Xuyên gọi lại.
Lần này, Lâm Âm Âm không còn tỏ ra mất kiên nhẫn như trước nữa vì dù sao vừa rồi Giang Vực Xuyên cũng coi như là đã giúp cô một tay.
“Xin chào, xin hỏi cậu muốn uống gì?” Lâm Âm Âm đứng cạnh bàn, mỉm cười lễ phép hỏi, biểu hiện rất đúng mực.
Giang Vực Xuyên ngồi đối diện với Phó Kiến Hoan, nhìn Lâm Âm Âm trong bộ đồng phục làm việc, bỗng có một cảm giác khác lạ. Bình thường ở trường, cô luôn mặc hai bộ đồng phục thay phiên nhau, hình như cậu chưa từng thấy cô mặc đồ gì khác.
Còn hôm nay, Lâm Âm Âm mặc bộ đồng phục màu xanh đen, tóc búi thành búi tròn, khuôn mặt tanh tú lộ rõ, ngũ quan nhỏ nhắn tinh xảo, hoàn toàn khác hẳn với hình ảnh trong tường.
Giang Vực Xuyên nhướng mày: “Lần đầu đến đây, không biết tiệm có món gì ngon, hay là cậu gợi ý thử xem?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play