Buổi chiều, trước giờ thi, Giang Vực Xuyên và Phó Kiến Hoan cùng quay lại trường, vào phòng thi môn Sinh và Địa lý. Nhưng rõ ràng là hai người họ không phải đến để thi thật. Một người rảnh rỗi không chịu được, chọc phá Lâm Âm Âm. Một người thì tìm Cố Liễu Liễu tám nhảm.
“Này, thủ khoa... không đúng, bạn học Lâm. Sắp phân ban rồi, cậu học ban Tự nhiên hay Xã hội?” Giang Vực Xuyên chống tay lên bàn, cằm tựa lên mu bàn tay, tay còn lại cầm cây bút vừa giật được từ Lâm Âm Âm chọc chọc vào lưng cô, nói giọng điệu như thể chỉ hỏi cho vui.
Lâm Âm Âm nhíu mày, kéo ghế lên trước muốn tránh xa cậu ra. Cô chẳng buồn quay đầu, cũng không thèm trả lời, ý từ chối rõ mồn một.
Nhưng Giang Vực Xuyên là ai chứ? Bị lạnh nhạt vậy thì cậu lại càng hứng thú hơn.
Lâm Âm Âm bị cậu quấy rầy đến sắp phát điên, mà ghế thì chẳng thể kéo lên được nữa. Cuối cùng cô chịu hết nổi, bèn quay đầu lại: “Cậu có thể đừng làm phiền tôi nữa được không? Sắp thi rồi đấy. Hơn nữa, tôi học Tự nhiên hay Xã hội thì liên quan gì đến cậu?”
Giang Vực Xuyên cười rạng rỡ: “Cậu nói tôi biết thì tôi không hỏi nữa. Tính tôi tò mò lắm, chuyện gì đã muốn biết thì phải biết cho bằng được, không thì sẽ ngứa ngáy khó chịu.”
Lâm Âm Âm nhíu chặt hàng mày, biết không trả lời thì không xong, cô bèn thở ra một hơi rồi đáp ngắn gọn: “Ban Tự nhiên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play