Giọng của Quý Thanh Hàn vang lên bên tai, Cố Liễu Liễu ngẩng đầu liền đối diện với một đôi mắt đen nhánh. Trong khoảnh khắc ấy, cô hơi thất thần, như thể toàn bộ suy nghĩ đều bị hút vào đôi mắt sâu thẳm đó vậy.
Lúc này, khoảng cách giữa Quý Thanh Hàn và Cố Liễu Liễu rất gần, đến nỗi hơi thở mềm mại của hai người cũng đan xen trong không khí.
Quý Thanh Hàn hơi cụp mắt nhìn Cố Liễu Liễu, thậm chí còn thấy được bóng dáng mình phản chiếu trong đôi mắt cô. Hai người rất hiếm khi tiếp xúc gần gũi thế này, ngoại trừ lần trước trên đỉnh núi... nghĩ đến đây, ánh mắt Quý Thanh Hàn khẽ tối đi.
Cậu nhìn Cố Liễu Liễu, khoảnh khắc này, cậu có chút ích kỷ mà muốn kéo dài thêm một giây, rồi lại thêm một giây nữa.
Chỉ mấy giây ngắn ngủi, nhưng Cố Liễu Liễu lại cảm thấy dường như đã trôi qua rất lâu. Sau khi hoàn hồn lại, cô vịn cánh tay Quý Thanh Hàn đứng thẳng dậy, mà cậu cũng thuận thế đỡ cô lên.
Cố Liễu Liễu đứng vững lại, sắc mặt có chút không tự nhiên nhưng cô vẫn cố tỏ ra bình thường:
“Cảm ơn cậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play