Bên cạnh, Hứa Phỉ không đợi được đáp lại từ Cố Liễu Liễu, bèn quay đầu nhìn thì thấy cô đang ngẩn người, liền giơ tay quơ quơ trước mặt đối phương:
“Quyên Nhi, cậu đang nghĩ gì vậy?”
Cố Liễu Liễu hoàn hồn:
“Không, không có gì.”
Hứa Phỉ tiếp tục nói:
“Nhưng mà, không ngờ Giang thiếu gia lại đàn piano hay như vậy.”
Hồi nhỏ Hứa Phỉ cũng từng học piano vài năm, tuy cô không chơi giỏi lắm nhưng cũng có nền tảng, vì vậy khi nghe Giang Vực Xuyên chơi bản nhạc vừa rồi, cô đại khái có thể cảm nhận được trình độ của cậu nên không nhịn được mà có chút kinh ngạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT