Giang Vực Xuyên thấy vẫn còn điều bất ngờ, mặc dù vừa rồi bị dọa một phen nhưng cậu biết phía sau chắc chắn sẽ có Lâm Âm Âm, và đó cũng là lý do cậu kiên trì đến giờ.
Vì thế, cậu tiếp tục đi tiếp.
Điểm tiếp theo là ảnh treo tường do Phó Kiến Hoan chuẩn bị, trên đó đầy ảnh của Giang Vực Xuyên từ nhỏ đến lớn, còn có ảnh chụp chung của hai người, xem như một cú “hồi ức sát thương”. Sau đó, Phó Kiến Hoan mặc bộ quần áo bản phóng to giống hệt lần đầu họ gặp nhau và tặng cho Giang Vực Xuyên một bộ khác.
Phó Kiến Hoan mỉm cười: “Chúc mừng sinh nhật.”
Họ quen nhau từ năm sáu tuổi, đến nay đã 11 năm. Ký ức hồi bé đã có chút mơ hồ nhưng cảnh tượng lần đầu gặp nhau vẫn rõ mồn một.
Giang Vực Xuyên vốn không phải người dễ xúc động, nhưng khi nhìn những bức ảnh và thấy Phó Kiến Hoan xuất hiện, cậu vẫn hiếm khi thấy cảm động.
Cậu đưa nắm tay khẽ đấm nhẹ vai Phó Kiến Hoan rồi không nói gì vì tất cả đã nói bằng hành động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT