Khoảng 5 giờ, Lâm Phương Cầm tổ chức mọi người ra cửa. Bốn chiếc xe chở đầy người, hơi chen một chút mới nhét hết được. Tề Phong nhìn thấy chiếc Porsche màu nâu của Tô Giản, cười như không cười, nhẹ nhàng đá một cái vào lốp xe: “Xe tốt đấy. Tôi đầu tư Tề Tư Gia Cư không kiếm được đồng nào, còn lỗ không ít, em thì hay rồi, không lo làm tốt công ty cho tôi, lại lấy tiền đi mua xe xịn?”
Tô Giản vuốt lại lọn tóc rơi xuống, nhìn anh ta nói: “Đúng vậy, tiền đều bị em tiêu hết rồi, anh có muốn kiểm tra sổ sách không?”
Tề Phong cười tiến lại gần cô: “Ồ? Muốn anh kiểm tra chỗ nào?”
Tạ Nghênh cũng thò đầu tới, nhìn Tô Giản, cố ý nhìn về phía ngực cô: “Chắc chắn là rất nhiều thứ.”
Tô Giản trực tiếp cầm túi xách đập mạnh vào mặt Tạ Nghênh. Mặt Tạ Nghênh bị đập trúng, những người khác bật cười. Lâm Phương Cầm chỉ vào Tạ Nghênh: “Miệng người này tiện thật.”
Đùa giỡn một lúc, bốn chiếc xe cuối cùng cũng rời khỏi công ty, đi về phía khách sạn Kim Duyệt.
Họ đặt một phòng riêng ở tầng hai. Vì số lượng nhân viên không nhiều, phòng riêng sẽ không quá chật chội. Hai bàn người, cũng gọi một chút rượu. Nhân viên công ty ít khi gặp Tề Phong và Tạ Nghênh nên có chút rụt rè, sau khi Tạ Nghênh bắt đầu gây náo nhiệt, họ mới thoải mái hơn một chút. Tề Phong hạ giọng nói với Tô Giản: “Họp thường niên em tự làm đi. Anh và Tạ Nghênh phải xử lý công ty bên chợ Đông.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play