Sau một tiếng “ừ” phát ra, Tô Giản rõ ràng bị thôi miên, hơi thở nhẹ dần rồi chìm vào giấc ngủ sâu. Chu Khải nới lỏng chân đang đè chân cô, nhẹ nhàng trườn vào chăn, thuận thế kéo gối, sắp xếp lại tư thế đầu cho cô để cô dựa vào gối, anh cũng nằm xuống theo, ngón tay ấn nút.
Trong phòng, đèn bỗng vụt tắt, chỉ còn lại ánh đèn ấm áp ở đầu giường.
Cùng với thời tiết giảm nhiệt, ngày hôm sau trời đổ mưa. Mưa không lớn, chỉ là mưa phùn kéo dài, nhưng lại mang đến một mùa đông theo đúng nghĩa. Tô Giản vốn đã quen dậy sớm chạy bộ, cô gục trên sofa ngáp dài nhìn mưa phùn ngoài cửa sổ. Chu Khải ăn mặc chỉnh tề đi ra, thấy vợ mình như một đứa trẻ gục trên sofa, anh cười, tiến đến hôn lên đỉnh đầu cô.
“Thất vọng à?”
Tô Giản gật đầu: “Hơi hơi, em muốn đi chạy bộ.”
Chu Khải bật cười: “Vừa nãy gọi thế nào cũng không dậy, giờ thì ngược lại. Nào, anh chuẩn bị áo mưa cho em rồi, em ra ngoài chạy một chút nhé?”
Giọng anh trêu chọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play