Tô Giản cầm đồ ngủ đi tắm, không thèm để ý đến Chu Khải. Tiếng nước trong phòng tắm xối xả. Cô đứng dưới vòi sen, nhớ đến Triệu Đông Tuấn, nhớ đến cô gái kia. Cuộc hôn nhân đó, cô tuyệt đối sẽ không thừa nhận là lỗi của mình. Gia đình Triệu Đông Tuấn như vậy, cô đã làm mọi thứ tốt nhất. Vì anh ta, cô thậm chí không đi làm, chỉ ở nhà chăm sóc anh ta và mẹ anh ta. Lúc chăm sóc mẹ anh ta, cô còn trẻ, không hiểu gì cả, chỉ có sự kiên nhẫn. Sau này cô chăm sóc có kinh nghiệm, càng ngày càng thành thạo, anh ta mới có thời gian đi giải quyết công việc vườn trái cây của gia đình.
Tài nấu ăn của cô từ đâu mà có, không phải là do cô rèn luyện sau khi lấy anh ta sao.
Nếu một cuộc hôn nhân như vậy cuối cùng vẫn là lỗi của cô, thì thà ngay từ đầu làm trời làm đất, giống như cô vợ nhỏ của Triệu Đông Tuấn vậy.
Nghĩ đến đây, Tô Giản lại tức giận.
Kết hôn?
Kết cái quái gì. Cứ đợi đấy.
Chu Khải đứng ngoài cửa một lúc lâu, một tay đút vào túi. Cánh cửa không có chút động tĩnh nào, chỉ nghe thấy tiếng con robot lục cục. Nghĩ đến con robot đó đang quẩn quanh Tô Giản, anh lại nổi giận. Anh đứng thêm một lúc, rồi xoay người rời đi, xoa khóe môi cầm lấy điện thoại trên sofa, đi vào thư phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play