Đã lâu không thấy con robot này, Tô Giản mừng rỡ. Cô cúi người ôm lấy nó. Con robot này là một trong ba con trước kia, nhưng sau khi được sửa chữa, trông nó càng đáng yêu hơn. Robot nhỏ nghiêng đầu: “Tô Giản, hôn hôn tôi.”
Tô Giản lập tức hôn nó một cái, vừa chuẩn bị hôn cái thứ hai thì con robot nhỏ bị một bàn tay xách đi. Chu Khải tặc lưỡi: “Quên chưa tháo con này.”
Tô Giản hôn hụt, ngước mắt nhìn anh. Chu Khải cũng cúi người, nhìn cô. Hai người đối diện nhau, Chu Khải cười hôn lên môi cô một cái: “Nụ hôn này đáng lẽ phải hôn anh.”
Miệng anh còn thoang thoảng mùi nicotin nhạt. Tô Giản lườm anh một cái, sau đó xoa xoa cổ, ngồi xuống sofa. Cô có chút mệt, hơn nữa cảm xúc dao động nên càng mệt mỏi hơn. Chu Khải đẩy con robot nhỏ cứ khăng khăng muốn chạy về phía Tô Giản sang một bên, rồi tiến lên, từ phía sau bóp vai cô, ghé sát vào, cười hỏi: “Gặp em gái xong, thế nào rồi?”
Tô Giản nhớ lại những lời Mạnh Đan Kỳ nói tối nay, có chút chua xót và cảm thán, đặc biệt là thương cho đứa bé kia. Ánh mắt cô dừng lại trên chiếc túi trên bàn trà. Chu Khải thấy cô đang trầm tư, nghiêng đầu hôn lên má cô, nói: “Có chuyện gì thì cứ nói với anh.”
Tô Giản giơ tay, kéo lấy tay anh xuống.
Chu Khải sững sờ, cười mặc cho cô nắm, sau đó vòng qua sofa, ngồi xuống bên cạnh cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT