Nguyệt Chiết Chi ôm bàn tính, giọng âm trầm nói: “Nếu đã là người một nhà, vết thương trên vai của ta từ đâu mà có?”
Nguyệt Thành Sơn lập tức nghẹn lời.
Nguyệt Chiết Chi quay sang Dung Diễn nói: “Nếu các ngươi không muốn tính toán, làm phiền tiểu sư đệ vậy.”
"Không không không, không cần làm phiền Dung đạo hữu." Nguyệt Thành Sơn mồ hôi lạnh chảy ròng, vội vàng ngắt lời Nguyệt Chiết Chi. Hắn lập tức cam kết sẽ trả góp, và trong vòng năm ngày sẽ trả lại hết tất cả mọi thứ trong Càn Khôn giới cho Nguyệt Chiết Chi.
“Nếu vi phạm, trời giáng sét đánh.”
"Vậy còn các ngươi?" Nguyệt Chiết Chi nhìn về phía Vương Tú và Nguyệt Hào Soái.
Vết thương ở chỗ cánh tay bị chặt của Nguyệt Hào Soái đã được dùng đan dược cầm máu. Trong mắt hắn lóe lên sự oán hận, nhưng rồi lại kìm nén xuống. Nguyệt Hào Soái và Vương Tú nghiến răng nghiến lợi thề độc.
Ba người lập lời thề xong, mang theo đám nô bộc nằm la liệt trên đất, chật vật rời đi.
Nguyệt Chiết Chi không giết những nô bộc đó, nọc độc trên phi đao của hắn đã được pha loãng, không đủ để gây chết người, cùng lắm chỉ khiến họ rơi vào ác mộng ba ngày.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT