Nghe những lời này, mấy đại nha hoàn đều có chút cay mũi.
Đại nãi nãi cầm cố của hồi môn và trang sức xong, việc đầu tiên nghĩ đến, lại là bù bao lì xì cho bọn họ…
"Đại nãi nãi, nô tì không cần tiền, nô tì chỉ cần đi theo ngài là được." Hà Hương là người đầu tiên lên tiếng.
"Đúng vậy, hôm nay quản sự ma ma mới nói. Muốn tăng bổng lộc hàng tháng cho chúng nô tì, không có lý nào lại lấy tiền của Đại nãi nãi." Thư Kỳ cũng nói.
“Ăn mặc tiêu dùng trong phủ đều có phát, nô tỳ cũng không cần.”

Lưu ma ma cũng có chút cảm kích, khuyên nhủ: “Đại nãi nãi, tâm ý của ngài chúng nô tì đều biết, chỉ là trước mắt... vẫn là đợi đến ngày sau, nãi nãi hãy thưởng ân điển cho chúng nô tì.”
Ý là mọi người đều biết bây giờ Mạnh Thanh nghèo, đợi sau này phát tài rồi hãy cho, mới vẹn cả đôi đường.
Mạnh Thanh nghe xong thở dài trong lòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play