Sau khi chắc chắn Giang Phán không bị sốt hay ốm, Thời Viễn Quy bắt đầu thu dọn y phục thay ra. Y phục, giày tất đều được giặt sạch rồi phơi dưới mái hiên. Sau đó, hắn tiếp tục chuẩn bị bữa tối.
Hắn nấu cháo gạo trắng, luộc món thịt xông khói mà Giang Phán thích ăn, trộn thêm một đĩa rau trộn mát lạnh. Cháo và thịt được giữ ấm trong nồi, Thời Viễn Quy đi sang nhà Linh Bình Bình dặn dò: “Bình Bình, tối nay ca ca ngươi không về ngủ, ngươi giúp chăm sóc An An nhé. Nếu có chuyện gì thì sang gọi ta.”
Lúc quay về, mưa đã ngớt nhiều. Vì trời đã về chiều lại thêm mưa, nên ánh sáng rất mờ.
Thời Viễn Quy bước qua rừng trúc, bước chân nhẹ nhàng, trong lòng tràn đầy thỏa mãn và ấm áp chưa từng có.
Giang Phán vẫn đang ngủ say. Thời Viễn Quy cởi áo ngoài bị ướt mưa, kéo chăn lên, nằm nghiêng bên cạnh Giang Phán. Một tay hắn nắm lấy tay Giang Phán dưới chăn, tay kia nhẹ nhàng vòng qua ngực ôm lấy y, rồi nhắm mắt ngủ.
***
Giang Phán mơ một giấc mơ dài và hỗn loạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT