Thời Viễn Quy lập tức chuyển trọng tâm: “Có người giành khách của các ngươi hả?! Sao ngươi không nói sớm cho ta biết!”
Giang Phán bật cười: “Nói sớm cho ngươi làm gì, ngươi định đến đánh người ta à?”
“Ta… Ít nhất cũng để ta biết, để ta đi cùng ngươi. Như vậy đối phương sẽ không dám đứng sát quầy giành khách như hôm nay.”
“Buôn bán đâu phải của riêng ta.” Giang Phán thấy sắc mặt Thời Viễn Quy không tốt, vội vàng nói thêm: “Với lại người ta cũng không giành được đâu. Đồ họ bán không ngon bằng ta. Hôm nay bọn ta bán xong rồi, còn họ thì vẫn dư cả đống.”
Thời Viễn Quy cau mày: “Nhưng vẫn kém hơn trước, vẫn bị ảnh hưởng, khiến các ngươi về nhà muộn như vậy.”
“Thời đại ca ngốc quá, là do trời lạnh đó. Xiên lạnh thì còn được, chứ nước mơ chỉ bán chạy khi trời nóng thôi.”
“Vậy thì ta không muốn làm xe bán hàng cho người giành khách của ngươi.” Mà lại giống hệt xe của em nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play