Nghĩ đến việc mình đã sống hai đời người, vậy mà lại để một đứa trẻ tám tuổi phải lo lắng mọi chuyện cho mình, Giang Phán không khỏi chua xót.
Y chiếm lấy thân thể của nguyên thân Giang Phán, hưởng thụ tình thân của người khác, nhưng lại chưa làm tròn trách nhiệm vốn thuộc về mình. Y thật sự đã coi Lâm Bình Bình và Lâm An An là đệ đệ muội muội ruột của mình sao?
Câu trả lời là không.
Y chỉ lấy tư thế của một người lớn để sống cùng họ, thấy hai đứa ngoan ngoãn hiểu chuyện thì thương yêu thêm một chút. Y chưa từng xem chúng là người thân, hoặc nói đúng hơn, y luôn cảm thấy mình là người ngoài, lúc nào cũng sẵn sàng rút lui.
Y tính toán cho hai tỷ muội đó, dẫn chúng ra ở riêng, muốn nuôi chúng khôn lớn. Nhưng trong lòng vẫn phân định rõ ràng, nghĩ rằng nếu phân rõ rồi thì sau này rời đi sẽ dễ dàng hơn.
Nào ngờ, từ khoảnh khắc Lâm An An nằm bên cạnh gọi y là “ca ca ơi”, ba người họ đã gắn bó với nhau, không thể tách rời, cũng không nỡ tách rời…
Giang Phán thấy cay cay nơi khóe mắt, y quyết định phải nói chuyện nghiêm túc với hai đứa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT