“Thạch đậu à? Là món gì thế? Ngon không? Có ngay bây giờ không? Ta cũng muốn ăn!” Giọng của Lâm Tiến Bảo chen vào, cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người.
Thời Viễn Quy thấy có người đến, không muốn nán lại, trước khi đi chỉ đáp lại Giang Phán: “Được.”
“Ê, Thời đại ca đi từ từ nhé!”
“Giang Phán, ngươi chưa nói rõ với ta mà, món thạch đậu đó có chưa? Ta muốn ăn.” Lâm Tiến Bảo thấy Giang Phán không để ý đến mình, vẫn tiếp tục hỏi.
Giang Phán nhìn theo bóng Thời Viễn Quy rời đi, rồi lại nhìn vẻ mặt thèm thuồng của Lâm Tiến Bảo, trong lòng có chút uất ức. Khó khăn lắm mới bắt chuyện được với “nam thần”, chưa nói được mấy câu đã bị cắt ngang.
Y bực bội nói: “Ôi, sao ngươi chỉ biết ăn thế. Thạch đậu còn đang ở dưới đất kia kìa, phải khai hoang nửa mẫu đất này, đợi đậu mọc lên mới làm được.”
“Ồ.” Lâm Tiến Bảo thật sự cầm lấy dụng cụ bắt đầu làm việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play