“Có thể cậu nói đúng, thân phận của chúng tôi vẫn chưa bị bại lộ.” Vẻ mặt Lục Nhiễm Không như đang chìm vào suy tư, “Như vậy xem ra, lý do mà người Lunt ở lại nhà ngục Khúc Nha, chính là để trông coi tinh tạch Galan bên trong hồ này.”
“Vậy lúc trước tướng quân Lưu có nhắc đến việc lối thông tinh tế bị pháo Galan mở ra, vậy chắc là dùng tinh thạch Galan ở đây rồi.” Lan Du nói.
Lục Nhiễm Không yên lặng một lúc, nói: “Nếu loại trừ mấy người Lưu Tuấn Kiệt đi, thì người Lunt chỉ có thể là một trong số những người còn lại. Bởi vì chỉ có họ mới có thể tự do ra vào ngục giam, cũng chỉ có họ mới biết được việc hai tôi đã phát hiện ra hang động này. Trông đây chỗ nào mà chả có lỗ, ngộ nhỡ có người trốn ở nơi nào đó lặng lẽ nhìn chúng ta, chúng tôi cũng đâu có chú ý được.”
“Cai ngục… Cai ngục đứng ngoài cũng phải có ít nhất mười người.” Lan Du nói.
Lục Nhiễm Không nói: “Không riêng gì cai ngục, còn phải thêm vào cả tài xế xe bánh xích, tổng cộng có hai mươi ba người.”
Lan Du đỡ trán, nói: “Ở trong hai mươi ba người này lôi đầu được tên người Lunt ra, đây quả thật còn gian nan hơn tìm ra trong sáu người nữa, dù sao thì chúng tôi cũng làm gì có cơ hội tiếp xúc với bọn họ, không như tù nhân với nhau, lúc nào tụ thành một cục.”
Lục Nhiễm Không nói: “Có điều cũng may là đã lọc ra được một nhóm nghi phạm, còn đỡ hơn việc không biết phải bắt đầu từ chỗ nào. Cơ hội ấy mà, thì lúc nào chả có.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT