Cừu Đạo và Vương Tiến đánh từ trong động đánh ra tới cạnh xe đẩy, đập cho thùng xe vang lên uỳnh uỳnh, tay đấm chân đá được một lúc lại vòng ngược trở về hang động, Vương Tiến nắm lấy cổ áo Cừu Đạo, mạnh bạo đè hắn lên tường.
Đám người Lưu Tuấn Kiệt vẫn trưng bộ mặt “chuyện thường ngày” ra, tiếp tục dựa vào vách động nghỉ ngơi. Lan Du nghe tiếng quyền cước thùm thụp, cảm thấy hơi khiếp vía, bèn thọc thọc Lục Nhiễm Không, hỏi: “Đánh hăng quá rồi đấy, có nên đi ngăn lại không đây?”
Lưu Tuấn Kiệt ở bên kia nói sang: “Anh Kiều anh Báo, cứ yên tâm, lần trước hai người họ còn từng cầm xẻng sắt quật nhau nữa cơ. Nhìn thì hăng thế thôi, chứ trong lòng bọn họ đều hiểu rõ cả ấy mà.”
“Hiểu rõ? Bố mày đếch hiểu cái cứt gì hết, chỉ biết hôm nay phải đập nát cái đồ chó chết này.” Vương Tiến rống giận giơ nắm tay lên.
Cừu Đạo cũng quát: “Phụt, mày có giỏi thì đập nát cả cái quặng mỏ này luôn đi.”
Đúng lúc này, Lục Nhiễm Không đột nhiên bật cười một tiếng, Lan Du lạnh lùng nhìn sang, hắn liền thu nụ cười lại.
Uỳnh!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT