Lục Nhiễm Không nghe cậu nói thế, bèn tính cãi lại rằng xám trắng với trắng thì có gì khác nhau đâu, nhưng lại thấy đôi mắt đằng sau hai chiếc vớ của cậu liếc xéo mình, như thể đang đợi mình mở miệng, thế nên hắn đành nhịn lại ngay.
Tiếng thổi còi của cai ngục vang lên, đã đến giờ đóng cửa, Lan Du bèn bưng bồn lên chuẩn bị trở về.
Lục Nhiễm Không nhận lấy cái bồn trong tay cậu một cách đầy tự nhiên, đến chỗ phơi quần áo chuyên dụng dành cho tù nhân phơi hết đồ lên trên đó, rồi lại cùng nhau quay về phòng giam.
Trở về phòng, Lan Du bỏ thuốc tẩy và xà phòng vào lại ngăn tủ, đóng cửa tủ lại rồi lại mở ra, lấy một tấm mặt nạ ra khỏi tủ.
Cậu cầm mặt nạ bước vào phòng vệ sinh, đứng trước gương đăps một cách ngay ngắn.
Tấm mặt nạ này có màu đen, nên lúc bước ra khỏi phòng vệ sinh ai cũng nhìn chằm chằm vào cậu, cậu lại làm như chẳng có việc gì mà nói: “Thấy chán nên đắp chơi.”
“Ồ ồ ồ.” Những người khác gật đầu lia lịa, nhanh chóng dời tầm mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play