Đêm nay tiễn khách cũng rất nhanh. Sau khi nhìn theo tiểu loli Zombie, Mai Thi đặc biệt liếc nhìn điện thoại, thời gian chưa đến mười hai giờ. Nhưng nhìn giao diện hệ thống, nhiệm vụ đặc thù vẫn chưa hoàn thành.
“Hệ thống? Chuyện gì xảy ra?” Mai Thi hô một tiếng. Nghiêm Huy cũng chú ý tới tình huống của Mai Thi. Hắn nhìn giao diện nhân viên trong đầu, quả nhiên cũng phát hiện sự bất hợp lý.
“Ta không phải chiêu đãi sao?”
【Nhưng không nói lần này khách đặc biệt là nàng.】 Hệ thống 666 nói, 【Người ta coi như khách quen rồi.】
Câu trả lời này không có vấn đề gì, Mai Thi mấp máy miệng nhưng không nói gì.
“……” Coi như ngươi lợi hại.
“Vậy đêm nay chúng ta còn có khách đặc biệt khác cần chiêu đãi?” Nghiêm Huy nói ra điều hệ thống muốn nói. Thế là hệ thống thuận theo Nghiêm Huy, nói 【Đúng thế, S thành lớn như vậy, chúng ta đương nhiên phải phát triển thêm khách hàng chứ.】
“Vậy khách hàng này phát triển như thế nào?” Mai Thi nhíu mày. Nàng thật sự tò mò đám Zombie này mò đến đây bằng cách nào.
【Mị lực của bún thập cẩm cay.】
“……”
Mai Thi không biết nên khóc hay nên cười với câu trả lời này, hay là nên cho hệ thống một cái liếc mắt.
Vì nhiệm vụ chưa thành công, tự nhiên vẫn phải mở cửa tiệm suốt đêm. Mai Thi rất tự giác đi đến tủ đồ uống. Quả nhiên đèn của tủ cà phê sáng, thậm chí đèn của trà sữa cũng nhấp nháy, biểu hiện có thể cung cấp.
Lần này cửa hàng thăng cấp, trừ nồi đun nước bún thập cẩm cay và tủ bát cơm hộp đặt ở quầy hàng được chuyển vào bếp sau mới xuất hiện, tủ đựng bữa ăn của nhân viên cũng ở bếp sau. Chỉ là trong quầy có thêm một tủ đồ uống đa năng, trừ nước sôi cơ bản, còn cung cấp cà phê, trà sữa, sữa bò, nước trái cây và coca cola. Đèn nào sáng là có thể cung cấp đồ uống đó.
Trừ cột đèn nước sôi luôn sáng, cà phê, trà sữa là ngẫu nhiên cung ứng. Nhất là trà sữa, Mai Thi lần đầu tiên thấy nó sáng đèn.
“Tiểu Huy Huy, ngươi uống trà sữa không?”
“Không, cà phê.” Nghiêm Huy thấy đèn trà sữa sáng, nhưng hắn không thích loại trà sữa ngọt ngào này.
Mai Thi nghe vậy liền rót một ly trà sữa và một ly cà phê, đưa cho Nghiêm Huy. Mình thì ngồi vào vị trí cũ, bắt đầu uống trà sữa mà mình mong chờ đã lâu.
“Thoải mái……” Hút một ngụm trà sữa lớn, hết nửa ly. Mai Thi nhắm mắt lại cảm nhận trà sữa mượt mà trượt vào dạ dày, cảm giác thật tuyệt.
【Hệ thống nha, khi nào thì có trân châu vậy, ta muốn uống trà sữa trân châu.】 Mai Thi uống trà sữa, dùng giọng ngọt ngào nũng nịu trong đầu với hệ thống. Giọng này không thích hợp nói ra ngoài, có hại đến uy nghiêm của lão bản.
【Không, ngươi không nghĩ, ngươi đang nghĩ đến quả đào.】 Hệ thống 666 lạnh lùng cự tuyệt. Khi có việc, túc chủ sẽ dỗ dành hắn để hắn làm trâu làm ngựa. Lúc không có chuyện gì làm, túc chủ lại vênh mặt hất hàm sai khiến coi hắn là trâu ngựa.
Hừ, ta không mắc mưu.
【Sáu a, ngươi nghe qua một câu chưa?】
【……】 Không nói gì, ta lẳng lặng nhìn ngươi khoác lác.
【Ngươi là của ta YY đẹp nha.】
【……】 Nghe, nghe không hiểu
【Ý là một người con trai thích một cô gái, trùng hợp cậu ta cũng thích uống trà sữa, trà sữa lại được nâng niu trong lòng bàn tay. Cho nên, thích một người thì nói với cậu ta “ngươi là của ta YY đẹp”. Cảm giác nâng niu trong lòng bàn tay.】
【……】 Cho nên?
【Cho nên, sáu a, ngươi bây giờ giống như YY đẹp, được ta nâng niu trong lòng bàn tay.】
【!!!!】 ⁄⁄ xấu hổ, che mặt
【Nghe nói, trà sữa trân châu có thể làm người ta uống chậm hơn ~ Sáu a, ta nâng niu ngươi trong lòng bàn tay ~ ~ Ngươi không thể…… Cho ta chút trân châu để ta nâng niu ngươi trong lòng bàn tay lâu hơn sao?】
【Ta, ta ta ta ta, ta nghĩ xem……】 Nói xong, hệ thống 666 như bốc hơi khỏi nhân gian, không nói gì nữa.
“Hì hì, còn rất ngây thơ.” Mai Thi thấp giọng cười, tiếp tục uống trà sữa. Nghiêm Huy vừa uống cà phê, vừa bật máy tính tìm phim, nghe thấy tiếng cười của Mai Thi thì quay đầu lại, thấy Mai Thi không nói gì, vẻ mặt hớn hở.