Mở mắt ra, cảnh tượng bên ngoài trong đầu Lâm Kiều đều biến mất. Thật giống như đôi mắt nàng là một cái chốt mở, khép lại có thể nhìn thấy tình huống bên ngoài, vừa mở ra liền cắt đứt liên hệ với bên ngoài vậy.
Quay người lại, đột nhiên nàng thấy Ngô Nguyệt linh không biết từ lúc nào lại lặng lẽ bò đến bên cạnh mình. Đứng ngay bên cạnh nàng, cách nửa mét không đến, lặng lẽ nhìn nàng.
Đột nhiên nhìn thấy Lâm Kiều mở mắt, hai mắt Ngô Nguyệt linh sửng sốt một chút. Dưới chân khẽ động, vô ý thức lại muốn chạy. Thế nhưng chân nàng mới bước đến một nửa đã rụt lại, tiếp tục đứng ở đó nhìn Lâm Kiều.
Nàng đối với Lâm Kiều vẫn còn có chút sợ hãi, thế nhưng lại nhịn không được muốn ở lại bên cạnh nàng.
Lâm Kiều nhìn nàng một cái, cũng không muốn động. An vị nghỉ ngơi. Không biết vì sao, sau khi nhìn hai lần tình huống bên ngoài, nàng cảm thấy một trận mệt mỏi, toàn thân uể oải. Không phải trên thân thể, mà là trên tinh thần.
Kết quả ngồi một lúc, nàng lại ngủ thiếp đi. Và sau đó nàng mơ một giấc mơ, trong mộng nàng từ không gian đi ra ngoài. Thế nhưng người xung quanh lại không phát hiện nàng, thật giống như nàng ẩn hình vậy. Và sau đó nàng co cẳng bỏ chạy, cũng không ai chú ý tới nàng. Hơn nữa động tác của nàng cũng không hề cứng nhắc, chân trông cũng rất linh hoạt.
Nàng một mực hướng về phía ô mai chạy, chạy không biết bao lâu mới nhìn thấy phiến ô mai kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT