Nào ngờ lòng bàn tay trái của Lạc Vô Hối bỗng nóng lên, hiếm khi thấy hắn lộ ra vẻ kinh ngạc. Lâm Tam Thất nhìn những cánh hoa đỏ tản đi theo gió, cúi đầu, nhất thời không dám ngẩng lên.
Nàng vừa đập rơi đóa hoa sen đỏ trong tay hắn.
Ừm, dứt khoát, không chút lưu tình.
“Bốp” một tiếng, là tiếng thịt va vào nhau.
Chứ còn biết làm sao? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn hắn hủy hoại ảo cảnh, để mình hồn phi phách tán?
Lâm Tam Thất giả vờ như không biết công dụng của đóa hoa sen đỏ ấy, ngượng ngùng rụt tay về, ánh mắt đầy vẻ áy náy, nhanh miệng cướp lời hắn, cười hì hì nói:
“Ây da, sao dễ mất thế nhỉ, ta chỉ đập có một cái thôi mà. Nhưng chẳng phải chỉ là một đóa hoa sen thôi sao? Đợi ra ngoài ta hái cho ngươi hoa hải đường, hoa hải đường còn đẹp hơn thế nữa.”
Lạc Vô Hối dùng ánh mắt như thể đang nói “Ngươi diễn giả quá rồi đó” để nhìn nàng.
Lâm Tam Thất cảm thấy sau gáy mình lạnh toát.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play