"Đoạn Tiểu Ngư! Ngươi nói lại một lần nữa cho ta, ngươi, muốn, làm, cái, gì!" Tạ Thiên Vũ cắn răng hỏi từng chữ một, khí tràng quanh thân lập tức bùng ra.
Đoạn Tích ngượng ngùng: "Sư phụ, ngài bình tĩnh một chút nhé..."
Nàng nói còn chưa dứt lời, Tạ Thiên Vũ đã vung phất trần ghìm chặt cổ nàng, rất có ý nếu nàng dám nhiều lời một chữ thì sẽ siết chết nàng.
Đoạn Tích hoảng sợ câm miệng, nhìn về phía người thứ ba duy nhất ở đây xin giúp đỡ.
Lông mày người thứ ba nhíu lại, vẻ lạnh lẽo như tuyết sơn nhiều năm chưa từng tan rã, sau khi đối diện tầm mắt của nàng, hắn trầm mặc chốc lát, mở miệng: "Ngươi chịu gả sao?"
"...Bây giờ là lúc để nói chuyện này sao?" Việc cấp bách không phải là cứu nàng sao!
"Môn quy của Nguyên Thanh Tông, việc dạy dỗ giữa sư đồ, người ngoài không được nhúng tay." Sắc mặt Tạ Đạo Khanh lạnh lùng: "Trừ khi ta không phải người ngoài."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT