Có được bài học lần này, Dương Niệm Niệm biết Diệp Mỹ Tĩnh trong thời gian ngắn chắc chắn không dám nói linh tinh nữa.
Cô là vợ đoàn trưởng, phải có tấm lòng rộng lượng.
Cô dịu giọng nói, "Ban đầu tôi cũng không muốn làm lớn chuyện này, chỉ muốn nhắc nhở thôi. Nếu lần này tôi không lên tiếng, sẽ có lần sau, lần sau nữa, nói ra cho rõ ràng là được, mọi người đều là người nhà quân nhân, chuyện nhỏ thế này đừng để trong lòng, ngày thường thế nào thì cứ thế đấy. Mọi người ăn cơm đi, chúng tôi cũng về ăn cơm đây."
Vài câu nói khéo léo, hàng xóm của Diệp Mỹ Tĩnh cười ha hả khen ngợi. 
"Vợ đoàn trưởng Lục nói đúng. Mỹ Tĩnh à, cô đừng quá chấp nhặt, sau này đừng nói những điều không nên nói trước mặt trẻ con nữa là được rồi."
"Phải đó, Tiền Trình, lát nữa cậu cũng đừng cãi nhau với Mỹ Tĩnh nữa. Vợ đoàn trưởng Lục cũng vì tốt cho đứa trẻ, đến nhà nhắc nhở một chút, mọi người đừng để trong lòng."
"Vợ đoàn trưởng Lục tuy còn trẻ, nhưng là người hiểu chuyện, đoàn trưởng Lục thật có phúc."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play