Vu Hồng Lệ bĩu môi, nói với giọng mỉa mai, “Miệng mẹ cháu đúng là sành ăn, chỉ chọn đồ ngon mà thôi, lương của bố cháu có đủ cho mẹ cháu xài như thế à?”
An An còn là một đứa trẻ con làm sao mà nghe hiểu được ý mỉa mai trong lời cô ta. Cậu bé ngây thơ đáp, “Nhà cháu hôm nay mới nấu, chứ không phải mỗi ngày đều ăn đâu.”
Vu Hồng Lệ đang định nói gì đó, thì thấy Lục Thời Thâm đã về. Ánh mắt cô ta lóe lên một tia toan tính, hạ giọng nói, “Binh Binh cũng lâu rồi không được ăn bánh. Nếu bánh kếp mẹ cháu làm nhiều, lát nữa cháu mang một cái cho Binh Binh nhé.”
An An tuy nhỏ tuổi, nhưng cậu không ngốc. Ở quê cậu, cả năm cũng không được ăn bánh kếp hai lần. Đồ ngon thế này, sao có thể tùy tiện cho con người khác được, cậu bé cố tình giả vờ không nghe thấy, không đáp lời.
Thấy cậu không đồng ý, Vu Hồng Lệ thầm lườm cậu một cái. Thấy Lục Thời Thâm sắp đến gần, cô ta không tiện nói gì thêm, liền hậm hực quay mông bỏ đi. Lúc đi ngang qua Lục Thời Thâm, cô ta cố ý nói to.
“Đoàn trưởng Lục, giờ cả khu nhà này, nhà anh là sống tốt nhất đấy. Sáng ăn bánh kếp, trưa chắc ăn thịt kho tàu.”
Lục Thời Thâm khẽ nhíu mày, không đáp, sải bước về nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play