“Đúng đó, hỏi An An thì chẳng phải sẽ rõ ràng sao.” Vu Hồng Lệ phụ họa.
“Đúng thế, nhân lúc mọi người đều ở đây, cứ hỏi cho rõ, ai sai thì sửa.”
“Trẻ con nói dối thì phải giáo dục, còn ngược đãi trẻ con thì không thể dung túng.”
Đám đàn ông đứng xem không ai nói gì, nhưng các bà vợ quân nhân thì người một câu, người một câu không dứt. Nói là nói chuyện công bằng, nhưng thực chất ai cũng nghi ngờ Dương Niệm Niệm đã đánh con sau lưng.
Vương Phượng Kiều đi đến trước mặt An An, ngồi xổm xuống nắm lấy tay cậu bé, dịu dàng dỗ dành hỏi, “An An, cháu nói thật đi, Niệm Niệm có từng đánh cháu không? Trẻ con không được nói dối, nếu cháu nói dối, sau này cô sẽ không thương cháu nữa.”
Vẫn là câu nói đó, cô không tin Dương Niệm Niệm sẽ ra tay đánh An An.
An An vô thức ngẩng đầu nhìn Lục Thời Thâm, khi bắt gặp ánh mắt của anh, An An sợ hãi bật khóc, cậu cũng không biết phải trả lời thế nào, vốn dĩ chỉ là dưới sự dẫn dụ của Châu Tuyết Lệ, nói ra vài câu ấm ức trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play