Nhưng cô vẫn từ chối: “Anh Mẫn, em hiểu tấm lòng của anh, nhưng thật sự em rất thích căn nhà nhỏ phía sau. Cây to bên ngoài che nắng cả ngày, rất mát mẻ. Ban đêm, gió thổi xào xạc, tiếng dế kêu ở góc tường, và tiếng ếch nhái từ ao phía sau. Thật thú vị.”
"Thế à..." Nguyễn Tố Thu nghe xong chỉ biết cười lắc đầu, cô gái thành phố mà về nông thôn, cái gì cũng mới mẻ.
Phùng Thục Doanh ban đầu nghĩ rằng để Mẫn Duyệt ở căn nhà nhỏ đó thì thiệt thòi cho cô, nhưng không ngờ cô lại thấy thú vị, giống như người ăn thịt lâu ngày rồi muốn ăn rau cải vậy. Thôi thì cứ theo ý cô vậy.
Buổi sáng, ông nội Mẫn chuẩn bị lên núi hái thuốc, và Mẫn Duyệt cũng dự định đi cùng. Dùng tiền mua điểm tích lũy không phải cách hay, vẫn phải tự tay mình kiếm mới hiệu quả.
Mẫn Khải Hàng gọi ông nội: "Ông nội, ông có thể đi cùng cháu xuống thị trấn một chuyến được không? Cháu muốn gọi một cuộc điện thoại."
Anh muốn gọi cho đội trưởng Mục để thông báo rằng anh sẽ sớm tiến hành phẫu thuật.
“Cháu đã quyết định rồi à?” Ông nội Mẫn hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT