Nghe thấy anh nói vậy, cô lập tức ngồi thẳng dậy: "Sao được chứ? Khi bệnh nhân truyền dịch, bác sĩ phải ở bên cạnh theo dõi tốc độ dòng chảy và thay thuốc. Em không thể đi được."
Nghỉ ngơi ư? Được ở chung một phòng với người mình thích là điều hạnh phúc nhất trên đời! Cô chẳng mệt cũng chẳng buồn ngủ, nghỉ ngơi gì chứ?
Những gì Mẫn Duyệt nói cũng có lý, Mẫn Khải Hàng không thể cãi lại.
"Anh Mẫn, anh cứ làm việc của mình đi. Em sẽ không gây tiếng động, cũng không làm phiền anh. Anh cứ coi như em không có trong phòng là được."
Mẫn Duyệt nói đầy hiểu chuyện. Cô nghĩ rằng Mẫn Khải Hàng có lẽ mệt và muốn ngủ, nhưng vì cô ở đây nên ngại không dám nghỉ ngơi.
Haha, ngủ thì càng tốt. Cô hình như đã quên mất anh ấy trông thế nào khi ngủ rồi.
Mẫn Khải Hàng cảm thấy, Hạ Mẫn Duyệt lúc nào cũng khiến anh bất lực, không biết nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT