Nhưng giờ hối hận cũng chẳng ích gì, thằng nhóc này có lẽ đã lọt vào mắt xanh của Liêu Báo rồi.
Hồng Đại Đao vỗ vai Kiều Nghị: “A Nghị à, làm người phải biết ơn. Dù sao cũng là Hào Hải đã đưa cậu vào cái nghề này.”
Kiều Nghị nghiêm túc: “Ưu điểm lớn nhất của tôi là trọng nghĩa khí! Anh Đao yên tâm, có thịt ăn, tôi tuyệt đối không để các anh chỉ uống canh.”
Hoàng Đào cười lớn: “Tiếp xúc với A Nghị cũng được mấy tháng rồi, chúng ta cũng nhìn rõ con người cậu ta rồi. Nói chung, sau này có tiền thì cùng kiếm, có đường cùng đi.”
Mẫn Khải Hàng cười nhẹ, bắt đầu xây dựng mối quan hệ đây mà?
Chỉ có điều, câu nói vừa rồi của anh vẫn còn một nửa chưa nói ra: Có thịt ăn, tôi sẽ không để các anh chỉ uống canh, vì các anh sẽ phải hít gió Tây Bắc thôi!
Chiếc xe lăn bánh rung lắc, ai nấy đều có suy tính riêng. Đến thị trấn thì đã là năm giờ chiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play